Nam nghệ sĩ đột quỵ, phải bán hết vàng: Giờ ở trọ 10m2, tình cảnh bần cùng

"Hết dịch thì tôi đột quỵ, phải bán hết vàng đi, bán cả xe máy" – nghệ sĩ Khánh Lộc chia sẻ.

Mới đây, nghệ sĩ Đặng Ngọc Văn đã tới thăm nghệ sĩ cải lương Khánh Lộc. Khán giả vô cùng bất ngờ khi biết nghệ sĩ Khánh Lộc phải sống trong cảnh cơ cực, nghèo khổ.

Nam nghệ sĩ đột quỵ, phải bán hết vàng: Giờ ở trọ 10m2, tình cảnh bần cùng- Ảnh 1.

Nghệ sĩ Khánh Lộc

Anh không có nhà, phải ở thuê trong dãy nhà trọ dột nát, lụp xụp. Căn nhà trọ nghệ sĩ Khánh Lộc ở chỉ rộng chừng hơn 10m2, không có giường để kê, phải trải chiếu nằm dưới đất. Trong nhà không có bất cứ đồ đạc gì, chỉ có một móc treo quần áo. Bên ngoài, tường nhà lở loét, loang lổ.

Nam nghệ sĩ tâm sự: "17 tuổi tôi đã đi hát. Tôi đi nhiều đoàn lắm, đoàn Hoa Trắng, đoàn Tân Uyên, đoàn Sông Bé… Tôi thường diễn võ thuật, còn sang tận Dubai đánh võ.

Sau này, tôi về các đoàn nhỏ thế vai cho người ta. Tôi còn không có giấy tờ tùy thân vì đi hát mấy chục năm, rong ruổi khắp nơi chứ có ở cỗ định một chỗ đâu để làm được giấy tờ. Ông bầu thấy thế mới làm cho tôi cái thẻ.

Đầu tiên tôi diễn vai võ ở các đoàn, sau đó vai gì cũng diễn, việc gì trong đoàn cũng làm. Nhà tôi không ai theo nghề này, nhà ngày xưa khổ lắm, cơm không có mà ăn.

Nam nghệ sĩ đột quỵ, phải bán hết vàng: Giờ ở trọ 10m2, tình cảnh bần cùng- Ảnh 2.

Trước cửa nhà trọ

Tôi đi lang thang thấy các đoàn diễn thì đứng xem, được ông bầu nhận vào. Tôi còn nhỏ, hay xem phim võ thuật nên thích, cứ thế học theo rồi dần được cho lên diễn vai võ, nhào lộn, đấu kiếm, trong nghề gọi là đánh võ chầu.

Tới khi cải lương xuống dốc, các đoàn giải thể, tôi không còn việc làm, không còn chỗ dung thân. Tôi đi bán hàng linh tinh rồi về Bến Cát trồng dưa, trồng bầu bí thuê cho người ta, làm một tiếng được mười mấy ngàn đồng nhưng cực quá nên nghỉ.

Tôi về thành phố làm phụ bếp cho quán lẩu dê được vài năm rồi cũng nghỉ. Tôi đi bán cơm gà nhưng hết vốn lại nghỉ, chuyển sang làm ốc nóc rồi quay về làm phụ bếp quán lẩu dê.

Nhưng tôi đang làm thì dính dịch bệnh, quán phải đóng cửa. Hết dịch thì tôi đột quỵ, phải bán hết vàng đi, bán cả xe máy, giờ không còn đồng nào trong người. Lúc bị đột quỵ, tôi vào bệnh viện mê man không biết gì hết. May sao tôi được Bình Tinh cho 3 triệu. Nhà hát Trần Hữu Trang cho tôi được mấy triệu. Đến bác sĩ còn thấy tôi tội quá nên cho tôi 5 triệu".